Trung Quốc là đất nước sở hữu nền văn hóa 3.500 năm rực rỡ, khác biệt với sắc đỏ của Tử Cấm Thành, Vạn Lý Trường Thành, không gian hiện đại xen kẽ những lâu đài và tòa thành cổ, Trung Quốc là một vùng đất mê hoặc bất cứ khách du lịch nào, cùng điểm qua một số kinh nghiệm cần thiết khi du lịch Trung Quốc để chuẩn bị thật tốt cho chuyến đi của mình nhé. Thời điểm thích hợp để đi du lịch Trung Quốc Trải dài trên gần 10 triệu km2, với vị trí nằm ở phần nửa phía bắc của Đông bán cầu và biên giới giáp với khu vực, Trung Quốc có khí hậu khá đa dạng thậm chí có phần phức tạp. Được chia thành 4 mùa rõ rệt, mùa đông ở quốc gia này kéo dài từ tháng 11 đến tháng 1, nhiệt độ thấp có khi xuống dưới 0 độ C. Bởi thời tiết mùa đông đôi khi khắc nghiệt nên du khách thường tránh đi du lịch Trung Quốc vào thời điểm này, nếu có khách phải chuẩn bị thật cẩn thận quần áo ấm dành cho mùa đông, để đảm bảo giữ đủ ấm trong suốt hành trình tham quan của mình. Mùa xuân ở Trung Quốc khởi đầu từ tháng 2, kéo dài tới tháng 4, nhiệt độ từ 10 đến khoảng 15 độ, trời ấm và trong lành, cỏ cây hoa lá xanh tươi. Đây là khoảng thời gian khá hoàn hảo cho các chuyến du lịch của du khách. Mùa hè ở Trung Quốc kéo dài từ tháng 5 tới tháng 8, trời nóng hơn với nhiệt độ có khi lên đến 35 độ C. Với những du khách yêu thích khám phá những khu vực như Tây Tạng, Mông Cổ thì đây là khoảng thời gian lý tưởng nhất, bởi các vùng miền núi này vào mùa hè thường ấm áp và đường đi thuận tiện. So với những mùa trong năm, mùa thu ở Trung Quốc có nét quyến rũ rất riêng, không chỉ có thời tiết dễ chịu với nhiệt độ trung bình từ khoảng 22 tới 28 độ C, thời gian từ tháng 8 đến tháng 10 ở đất nước này có nhiều lễ hội, đặc biệt là Tết Trung Thu rất náo nhiệt, du khách sẽ có dịp trải nghiệm một trong các lễ hội lớn nhất của người Trung Hoa trong năm. Hành lý :
Thủ tục xuất nhập cảnh
An ninh Các khách sạn không chịu trách nhiệm về các thiết bị, đồ đạc quý giá, tiền bạc để trong phòng khách sạn mà không gửi tại lễ tân. Ðối với các hồ sơ quan trọng, tiền mặt và các tài sản cá nhân với giá trị lớn nên mang theo bên mình không để trong phòng khách sạn đề phòng trường hợp mất cắp, thông báo cho hướng dẫn viên khi xảy ra sự việc. Phương tiện di chuyển Từ Việt Nam du khách có thể đi du lịch Trung Quốc bằng nhiều phương tiện đa dạng, với du khách chọn đường hàng không, có thể lựa chọn vé máy bay Trung Quốc của nhiều hãng hàng không uy tín như Vietnam Airlines, Hong Kong Airlines, Shanghai Airlines,…những chuyến bay có thể xuất phát từ Hà Nội hoặc Tp. Hồ Chí Minh bay đến Bắc Kinh, Thượng Hải, Quảng Châu…Nếu muốn trải nghiệm đường bộ có thể dùng xe bus hoặc tàu lửa đi từ Hà Nội qua những cửa khẩu như Hữu Nghị Quan, Hà Khẩu (Lào Cai), Móng Cái (Quảng Ninh)… đều rất thuận tiện và dễ dàng. Về việc di chuyển giữa các đô thị ở Trung Quốc du khách không phải lo lắng vì mạng lưới giao thông ở đất nước này cũng khá phát triển và dày đặc. Để tiết kiệm thời gian, du khách có thể sử dụng những chuyến bay nội địa để đi lại giữa những thành phố. Bên cạnh đó tàu lửa cũng là một phương ưu tiên để du khách dễ di chuyển vừa tiết kiệm thời gian lẫn chi phí. Nếu như không bị bó buộc về thời gian du khách có thể sử dụng xe bus, tàu điện ngầm, xe điện, taxi và các phương tiện phổ biến khác như xích lô, xe đạp,… Khách sạn Trung Quốc Trong hành trình thăm quan du lịch, khách sạn Trung Quốc là một trong các vấn đề dễ thu xếp nhất với mọi du khác, tại những thành phố lớn như Bắc Kinh, Quảng Châu, Thượng Hải,…thành phố nào cũng có trên 1000 khách sạn để du khách chọn lựa. Bên cạnh những khách sạn sang trọng đẳng cấp quốc tế, luôn có các khách sạn ở mức vừa phải để du khách chọn lựa phù hợp với nhu cầu và tiêu chí tài chính của mình. Ẩm thực Trung Quốc Với bề dày lịch sử và nền văn hóa phong phú đa dạng, ẩm thực Trung Quốc là một trong những nền ẩm thực rất giá trị của thế giới. Được chia thành 8 trường phái ẩm thực khác nhau gồm ẩm thực Sơn Đông; ẩm thực Quảng Đông; ẩm thực Hồ Nam; ẩm thực Phúc Kiến; ẩm thực Chiết Giang; ẩm thực Giang Tô; ẩm thực An Huy; ẩm thực Tứ Xuyên, mỗi trường phái đều có một đặc tính khác biệt khiến cho ẩm thực Trung Hoa trở nên vô cùng đa dạng về hương vị và phong cách chế biến mà không phải đất nước nào cũng có được. Mua sắm ở Trung Quốc Có rất nhiều địa điểm mua sắm khi bạn du lịch Trung Quốc, mỗi thành phố ở quốc gia này đều có các khu mua sắm rất nổi tiếng với những đặc thù riêng nên du khách mua sắm tương đối thuận lợi. Nếu tới Bắc Kinh du khách không nên bỏ qua Vương Phủ Tỉnh , tới Thượng Hải nhất định phải ghé Thần hoàng miếu hay phố đi bộ Nam Kinh, lúc tới Tô Châu thì không nên bỏ lỡ Phố đi bộ Quang Tiền, phố Thập toàn. Quảng Châu và Thâm Quyến là những điểm mua sắm đặc biệt hơn nhưng cũng gần gũi hơn với du khách, được mệnh danh là thiên đường mua sắm, ở Quảng Châu du khách có thể tìm thấy mọi loại hàng hóa từ áo quần ở Chợ Bạch Mã ( Bạc Mả), đồ len ở Chợ đồ len trên đường Dezheng nan Lu, đồ da ở Chợ đồ da trên đường Jiefang Beilu, giày dép ở Metropolis Shoe City, đồ chơi ở One Link International Plaza, đồ điện tử máy tính ở Chợ điện tử Thiên Hô,… Không kém Quảng Châu, Thâm Quyến cũng rất nổi tiếng với Làng Dafen, Chợ Luohu Commercial City, phố thương mại Huaqiang Bei, Chợ Đông Môn, thế giới điện tử Huaqiang, và nhiều chợ khu mua sắm khác cung cấp mọi loại hàng hóa mà du khách cần.
0 Comments
Phúc Kiến là một tỉnh nằm ở ven biển đông nam của đại lục Trung Hoa, Phúc Kiến giáp với Chiết Giang ở phía bắc, với Giang Tây ở phía tây, và với Quảng Đông ở phía nam. Đài Loan nằm ở phía đông của Phúc Kiến, qua eo biển Đài Loan. Tên gọi Phúc Kiến bắt nguồn từ việc kết hợp tên gọi của 2 thành Phúc Châu và Kiến Châu (tên cũ của Kiến Âu) trên địa phận vào thời nhà Đường. Tỉnh có đại đa số cư dân là người Hán và là một trong các tỉnh có văn hóa và ngôn ngữ đa dạng nhất tại Trung Quốc. Hầu hết tỉnh Phúc Kiến do Cộng hòa nhân dân Trung Hoa quản lý. Tuy nhiên các quần đảo Kim Môn và Mã Tổ nằm dưới quyền kiểm soát của Trung Hoa Dân Quốc (Đài Loan). Ở phía đông và phía nam của mình, Phúc Kiến giáp với biển Hoa Đông, eo biển Đài Loan và biển Đông. Đường bờ biển của Phúc Kiến kéo dài 535km theo đường thẳng. Tuy nhiên do có nhiều vịnh và bán đảo, đường bờ biển trên thực tế dài khoảng 3.324 km, chiếm 18,3% chiều dài đường bờ biển Trung Quốc. Các vịnh lớn tại Phúc Kiến là vịnh Phúc Ninh, vịnh Tam Sa, vịnh La Nguyên, vịnh Mi Châu, vịnh Đông Sơn. Phúc Kiến sở hữu tổng cùng 1.404 đảo ven bờ, tổng diện tích của những hòn đảo này là khoảng trên 1.200 km². Các hòn đảo chính là Hạ Môn, Kim Môn, Bình Đàm, Nam Nhật, Đông Sơn. Địa hình Phúc Kiến chủ yếu là đồi núi, theo truyền thống được mô tả là "Bát sơn, nhất thủy, nhất phân điền" . Ở phía tây bắc, địa hình cao hơn với dãy núi Vũ Di tạo thành ranh giới tự nhiên giữa Phúc Kiến và Giang Tây, trong đấy núi Hoàng Cương với cao độ 2.157m là điểm cao nhất tại Phúc Kiến, cũng là điểm cao nhất vùng Đông Nam của Trung Quốc. Vành đai núi Phúc Kiến từ bắc xuống nam chia thành dãy núi Thứu Phong, dãy núi Đái Vân. Đất đỏ và đất vàng là những mẫu đất chính của Phúc Kiến Trung Quốc, Phúc Kiến là đơn vị hành chính cấp tỉnh có nhiều rừng nhất tại Trung Quốc, với tỷ lệ che phủ rừng đạt 62,96% vào năm 2009. Rừng tại Phúc Kiến có thể phân thành khu vực rừng thường xanh lá rộng cận nhiệt ở trung và tây bộ và rừng mưa cận nhiệt đới gió mùa ở đông bộ. Người Hán chiếm 98% cư dân Phúc Kiến tuy nhiên cư dân người Hán tại Phúc Kiến lại có tính đa nguyên cao về ngôn ngữ và văn hóa. Người Mân là nhóm người Hán lớn nhất tại Phúc Kiến, tiếp theo là người Khách Gia, người Triều Châu, người Khách Gia sinh sống ở phần tây nam của Phúc Kiến. Người Huệ An, một nhánh người Hán có văn hóa và các tập tục khác biệt sinh sống tại bờ biển đông nam Phúc Kiến gần trấn Sùng Vũ tại quận Huệ An. Người Xa sinh sống chủ yếu ở vùng núi phía bắc Phúc Kiến, chiếm 60% tổng số người Xa tại Trung Quốc, họ là dân tộc thiểu số to nhất tại Phúc Kiến. Năm 2009, tỉnh Phúc Kiến có tổng cộng 11 hương dân tộc, trong đó có 18 hương dân tộc Xa và 1 hương dân tộc Hồi với 562 thôn dân tộc. Do có địa hình đồi núi với nhiều đợt nhập cư tới từ miền Trung Trung Quốc trong dòng chảy lịch sử, Phúc Kiến là 1 trong những nơi đa dạng nhất về ngôn ngữ trong số những khu vực người Hán trên toàn quốc. Trong 1 khoảng cách ngắn những phương ngữ trong cùng một địa phương có thể không hiểu lẫn nhau, điều này được phản ánh trong thành ngữ "nếu như bạn đi năm dặm tại Phúc Kiến thì văn hóa sẽ biến đổi, và nếu bạn đi mười dặm, nguôn ngữ sẽ khác". Việc phân loại các phương ngữ này làm cho những nhà ngôn ngữ học lúng túng, nhìn chung hầu hết những phương ngữ tại Phúc Kiến thuộc về tiếng Mân, nhóm này lại chia thành tiếng Mân Bắc, tiếng Mân Đông, tiếng Mân Trung, tiếng Mân Nam, tiếng Phủ Tiên, và tiếng Thiệu Tương. Phương ngữ Phúc Châu thuộc tiếng Mân Đông, song một số nhà ngôn ngữ học lại phân nó thuộc tiếng Mân Bắc; tiếng Hạ Môn là một bộ phận của tiếng Mân Nam. Tiếng Khách Gia là một phân nhánh khác của tiếng Hán được người Khách Gia sinh sống quanh Long Nham sử dụng. Cũng như các tỉnh khác, ngôn ngữ chính thức tại Phúc Kiến là tiếng phổ thông được dùng để đàm thoại giữa người dân ở các khu vực khác nhau. Phúc Kiến là tỉnh có nhiều đồi núi, thiếu đất canh tác, lúa là cây trồng chính tuy nhiên các nông dân còn trồng khoai lang cùng lúa mì và lúa mạch. Ruộng lúa ước tính chiếm 81% diện tích đất canh tác, có thể trồng 2-3 vụ luân phiên trong 1 năm, chẳng hạn theo công thức lúa gạo-lúa gạo-lúa mì. Phúc Kiến là một tỉnh trọng yếu trong việc trồng các loại cây trồng nhiệt đới và cận nhiệt đới tại Trung Quốc, Phúc Kiến cũng trồng mía để cung cấp đường và trồng cải dầu. Phúc Kiến cũng dẫn đầu Trung Quốc về sản lượng nhãn, vải, trà; theo công báo phát triển Kinh tế và xã hội Quốc dân tỉnh Phúc Kiến năm 2010 diện tích cây lương thực đạt 18,4845 triệu mẫu, trong đó diện tích lúa là 12,8224 triệu mẫu, diện tích trồng thuốc lá là 972.400 loại, diện tích trồng các loại hạt có dầu là 1.674.900 mẫu, khu vực phát triển trồng rau là trên 10 triệu mẫu, năm 2010 sản lượng lương thực đạt 6,6 triệu tấn. Hải sản là một thế mạnh khác của Phúc Kiến đặt biệt là các loài có vỏ. Ẩm thực Phúc Kiến có ưu điểm về hải sản và là 1 trong 8 trường phái lớn của ẩm thực Trung Quốc, đã góp phần không nhỏ cho cả ngành du lịch Trung Quốc. Ẩm thực Phúc Kiến bao gồm truyền thống ẩm thực tới từ các khu vực khác nhau, như ẩm thực Phúc Châu và ẩm thực Mân Nam. Món ăn nổi tiếng nhất của ẩm thực Phúc Kiến là Phật nhảy qua tường, một món ăn phức tạp gồm nhiều thành phần, bao gồm cả vây cá mập, hải sâm, bào ngư và rượu Thiệu Hưng. Nhiều loại trà nổi tiếng có nguồn gốc từ Phúc Kiến, trong đấy phải nhắc đến trà Ô Long, Nham trà Vũ Di) và trà hoa nhài Phúc Châu. Trà đạo Phúc Kiến là một hình thức chuẩn bị và phục vụ trà công phu. Sơn mài thoát thai Phúc Châu là một kiểu sơn mài nổi tiếng với điểm đáng chú ý là dùng 1 cục đất sét và thạch cao để tạo hình thù,ngoài ra ở Phúc Châu còn có nghệ thuật chạm khắc đá Thọ Sơn . Bạn có thể tham khảo thêm một số kinh nghiệm du lịch Phúc Kiến mới nhất tại: https://vemaybaytrungquocgiare.weebly.com/kinh-nghiem-du-lich-trung-quoc/tong-hop-kinh-nghiem-du-lich-phuc-kien-moi-nhat
Người Hán là dân tộc lớn nhất Trung Quốc, 91,59% được phân loại là dân tộc Hán (gần 1,2 tỷ người), bên cạnh người Hán 55 dân tộc khác được chính quyền Cộng hòa nhân dân Trung Hoa công nhận là dân tộc, hầu hết các dân tộc này hội tụ tại khu vực tây bắc, bắc, đông bắc, nam và tây nam nhưng cũng có một số sinh sống trên khắp quốc gia. Trong số 55 dân tộc thiểu số này, dân tộc Hồi và dân tộc Mãn hiện chỉ dùng tiếng Hán. Người Hán là 1 dân tộc bản địa của Trung Quốc và là dân tộc đông dân nhất trên thế giới, người Hán chiếm khoảng 92% dân số của Cộng hòa nhân dân Trung Hoa và khoảng 19% dân số thế giới. Có một sự đa dạng lớn về xã hội, ngôn ngữ, di truyền, văn hóa lớn giữa những phân loại nhóm dân tộc, chủ yếu là do hàng ngàn năm đồng hóa địa phương hóa của những dân tộc và bộ lạc ở Trung Quốc. Dân tộc người Hán là tập hợp phân bộ của dân tộc Trung Hoa (Trung Hoa dân tộc), một tên khác mà nhiều người Trung Quốc dùng để gọi chính họ là "Con cháu của rồng". Người Hán thường được biểu tượng hóa theo truyền thống bằng màu đỏ. Tên gọi "Hán" xuất phát nhà Hán, một triều đại kế tiếp của nhà Tần tồn tại trong thời gian ngắn và đã hợp nhất Trung Quốc. Chính trong giai đoạn nhà Tần và nhà Hán thì những bộ lạc của Trung Hoa đã bắt đầu cảm thấy rằng họ thuộc về cùng một lực lượng dân tộc, so sánh với các dân tộc khác xung quanh họ. Ngoài ra, nhà Hán đã được xem là đỉnh điểm của nền văn minh Trung Hoa, có khả năng mở rộng sức mạnh và tác động tới Trung Á và Đông Bắc Á và có thể so sánh ngang hàng với Đế quốc La Mã về dân số và lãnh thổ. Trong một số người Hán ở phương Nam, 1 thuật ngữ khác tồn tại trong nhiều ngôn ngữ khác nhau như tiếng Quảng Đông và tiếng Hẹ và tiếng Mân Nam, thì thuật ngữ "Đường nhân" (người đường), tiếng Việt trước đây ở Nam bộ gọi người gốc Hoa là chú "Thoòng". Thuật ngữ này xuất phát từ một triều đại khác của Trung Quốc là nhà Đường vốn xem là 1 đỉnh cao văn minh khác của nền văn minh Trung Hoa. Thuật ngữ này vẫn còn tồn tại trong một số tên gọi mà người Hán sử dụng để đặt cho Phố Tàu "Phố của người Đường". Một thuật ngữ khác thường được dùng bởi Hoa kiều hải ngoại là "Hoa nhân" , xuất phát từ "Trung Hoa" , một tên chữ của Trung Quốc. Thuật ngữ Hán thì thường được người Hán ở Trung Hoa Đại lục và người gốc Hán ở nước ngoài dùng để chỉ những gì thuộc về văn hóa và dân tộc của mình. 1,2 tỷ người Hán sống ở Nước cộng hòa nhân dân Trung Hoa, chiếm 92% tống dân số, tại nước này người Hán cũng là dân tộc chiếm hầu hết tại các tỉnh, khu tự trị, ngoại trừ tại khu tự trị Tân Cương (chỉ 41% năm 2000) và Tây Tạng (6% năm 2000) 95% dân Hong Kong là người hán, 96% tại Macao, và 22 triệu người Hán tại Đài Loan. Người Hán bắt đầu di cư ra Đài Loan từ thế kỷ 17, ban đầu những di dân này chọn sống tại các vùng vốn đã có người cùng quê. Di dân gốc Hán Hoklo vốn từ Quảng Châu định cư tại vùng ven biển, trong lúc di dân từ Zangzhou thì sống vùng đồng bằng sâu trong lòng đảo, người Hán Hakka thì định cư ở vùng đồi núi. Mâu thuẫn tranh dành của những nhóm người này xung quanh việc sở hữu đất, nước và khác biệt về văn hóa dẫn tới việc tái định cư một số cộng đồng, và theo thời gian hôn phối và đồng hóa diễn ra. Nghiên cứu gần đây chỉ ra dân Đài loan đa số có dòng máu pha trộn người Hán và người bản địa. Có khoảng 40 triệu Hoa kiều khắp nơi trên thế giới, trong đấy gần 30 triệu sống tại Đông Nam Á. Tỷ lệ Người Hán trên dân số như sau: Singapore 74%. Christmas Island 70%. Malaysia (25%), Thailand (14%). Có 3 triệu người gốc Trung Quốc sống tại Mỹ, chiếm 1% dân số, hơn 1 triệu tại Canada (3.7%), 1.3 triệu tại Peru (4.3%), hơn 600,000 tại Úc (3.5%), gần 150,000 tại New Zealand (3.7%) và khoảng 750,000 tại Châu Phi. Nếu như bạn đang có dự định du lịch Trung Quốc có thể tham khảo những thông tin du lịch khác tại địa chỉ: https://vemaybaytrungquocgiare.weebly.com/tin-tuc-du-lich
1. Trương Gia Giới Nơi đây được xem là điểm đến quyến rũ khách du lịch ở Trung Quốc với vô số cảnh đẹp thần tiên: từ núi non, sông nước hữu tình tới những thung lũng nên thơ, khu rừng nguyên sinh hoang dã. Đặc biệt với rừng đá sa thạch hùng vĩ, Trương Gia Giới còn được mệnh danh là “Pandora trên địa cầu”. Pandora là tên một hành tinh tươi tốt với sự sống nằm trong chòm sao Alpha Centauri trong bộ phim "Avatar", được biết đến với khung cảnh hùng vĩ, kết hợp giữa mây, trời, núi và cây cỏ. 2. Cầu sàn kính dài nhất thế giới Nối hai vách núi trong khu vực Hẻm lớn Trương Gia Giới (Zhangjiajie Grand Canyon), cầu sàn kính dài khoảng 430m, rộng 6m và cao đến hơn 300m. So với những cây cầu cùng loại ở Mỹ (dài 21m) và Canada (dài 35m), cầu sàn kính ở công viên Trương Gia Giới với quy mô lớn gấp nhiều lần. Chân cầu do Haim Dotan, kiến trúc sư người Israel thiết kế, Dotan cho biết cây cầu này có thể làm sân khấu cho những chương trình thời trang với sức chứa lên tới 800 người. Ngoài ra cầu được trang bị thêm dịch vụ nhảy bungee cao nhất thế giới, đoạt ngôi vị này từ tòa tháp Macau với độ cao 233m. 3. Phượng hoàng Cổ Trấn Là tên một cổ trấn khá đẹp của Trung Quốc nằm tại huyện Phượng hoàng, Châu tự trị người Thổ Gia, người Miêu Tương Tây ở phía tây tỉnh Hồ Nam. Nó cách Cát Thủ khoảng 53km, cách địa cấp thị Hoài Hóa khoảng 92km và cách địa cấp thị Trương Gia Giới khoảng 280km. Cũng như nhiều cổ trấn trứ danh khác của đất nước Trung Hoa, địa danh này được bảo tồn rất tốt cả về trị giá lịch sử và văn hóa và bảo lưu các giá trị của dân tộc ít người. Sự pha trộn về cơ cấu dân cư cũng như là nơi cư ngụ của bộ phận dân tộc thiểu số, nhiều nhất vẫn là người Miêu, Hán, Thổ Gia, Hồi. Phượng hoàng trấn còn là trung tâm kinh tế, chính trị xã hội của cả vùng. Nằm cạnh con sông Đà Giang, thành cổ còn lưu giữ nhiều thành quách, những dãy phố, các căn nhà cổ, gia trang, văn miếu, đền chùa. Số tuổi của nó đã khiến cho Phượng hoàng trở thành một trong những bảo tàng sống về văn hóa các dân tộc: 1300 năm. 4. Cửu Trại Câu Là khu bảo tồn thiên nhiên, vườn quốc gia thuộc châu tự trị dân tộc Khương, dân tộc Tạng A Bá, miền bắc tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc. Khu phong cảnh Cửu Trại Câu được hình thành trên dãy núi đá vôi trầm tích thuộc những cạnh của cao nguyên Tây Tạng, nổi tiếng nhờ hệ thống các hồ đa sắc và những thác nước nhiều tầng và các đỉnh núi phủ đầy tuyết trắng được UNESCO công nhận là di sản thiên nhiên thế giới vào năm 1992, khu dự trữ sinh quyển thế giới vào năm 1997. Độ cao của Cửu Trại Câu dao động từ 2.000 cho đến 4.500m so với mực nước biển, năm 1990 khu phong cảnh này được đánh giá là 1 trong 40 khu du lịch đẹp nhất của Trung Quốc. Năm 1997, khu phong cảnh Cửu Trại Câu được phân loại V trong hệ thống phân loại khu vực bảo vệ của IUCN. 5. Ngũ Nhạc Danh Sơn Ngũ Nhạc Danh Sơn là năm ngọn núi linh thiêng của Trung Quốc theo thần thoại Trung Quốc, Ngũ Nhạc có nguồn gốc từ cơ thể và đầu của Bàn Cổ, vị thần đầu tiên sáng tạo ra thế giới. Do vị trí ở phía đông của mình nên Thái sơn được gắn liền với mặt trời mọc, là biểu tượng cho sự ra đời và sự hồi sinh. Cũng vì cách thức diễn giải này, nó thường được nói tới như là ngọn núi linh thiêng nhất trong số Ngũ đại danh sơn. Phù hợp với vị trí đặc biệt của nó, Thái sơn được cho là được tạo thành từ phần đầu của Bàn Cổ. 6. Tứ Đại Phật Sơn Tứ Đại Phật Sơn lẫy lừng ở Trung Quốc là những ngọn núi linh thiêng được chia thành hai hàng ngũ gắn liền chủ yếu với Lão giáo và Phật giáo. Nhóm chủ yếu gắn liền với Lão giáo được biết đến với tên gọi chung như Ngũ đại danh sơn (Ngũ Nhạc, Ngũ linh sơn v.v.), trong khi nhóm chủ yếu gắn liền với Phật giáo được nhắc tới như là Tứ đại Phật sơn (Tứ đại danh sơn): Ngũ Đài Sơn - Nga Mi Sơn - Cửu Hoa Sơn - Phổ Đà Sơn. |
|